Categories
Music

Nỗi Nhớ Mùa Đông

Dường như ai đi ngang cửa,
Gió mùa đông bắc se lòng
Chút lá thu vàng đã rụng
Chiều nay cũng bỏ ta đi
Nằm nghe xôn xao tiếng đời
Mà ngỡ ai đó nói cười
Bỗng nhớ cánh buồm xưa ầy
Giờ đây cũng bỏ ta đi

Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Để nghe chuông chiều xa vắng
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về

Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Mùa thu cây cầu đã gãy
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về 1

Dường như năm nay, mùa đông không có đi ngang qua thủ đô DC.  Dường như năm nay, mùa đông quên lối về lại thủ đô DC.  Và dường như năm nay, tôi không có nghe gió mùa đông bắc đi ngang cửa sổ, không được thấy những trận mưa tuyết rơi ngập đường phố, không được nhìn bông tuyết cài trên mái tóc dìu nhau đi, và không được xem muôn ngàn bông tuyết nhuộm không gian trắng xóa.

Mùa đông không phải là mùa tôi yêu mến.  Tôi sợ cái lạnh.  Tôi sợ cái lạnh của những ngày đông lờ mờ, mây che nắng hồng, và không gian không màu.  Tội sợ gió đông.  Tôi sợ gió đông vô tình tiễn người đi, như tiễn từng chiếc lá vàng còn lại về chốn xa xôi.  Tôi sợ đêm dài.  Tôi sợ ngày ngắn đêm dài, và những đêm dài mênh mang một mình trong bóng tối.  Tôi sợ màn đêm.  Tôi sợ màn đêm kéo tới trước giờ nắng vàng của chiều đông, và mang đi một chút nắng đông theo.  Tôi sợ và tôi sợ …

Nhưng không có mùa đông, tôi lại muốn.  Mà tôi càng muốn thì càng nhớ.  Và càng nhớ thì lại càng thương.  Thương mùa đông.  Thương chiều đông.  Thương ngày tuyết rơi.  Thương những ngày bên nhau, sưởi ấm cho nhau bên lò sưởi củi.  Từng hơi thở nhẹ nhẹ đưa ta về mộng chiều xuân.  Nhịp tim đập là lời ru trong vòng tay ấm tình nhân.  Mong cho đêm dài vô tận, cho thời gian ngừng lại để được bên nhau mãi mãi …

Hôm nay trời ấm, nắng ấm xuân về lại, đưa những ngày ảm đạm đông ra đi.  Có lẽ đây là những ngày cuối đông.  Xem như một mùa đông sắp bị bỏ lại phía sau.  Nhìn ra cửa sổ, tôi thấy nụ hoa Anh Đào, nụ hoa Dogwood bắt đầu vươn lên, chuận bị khoe sắc màu trong nay mai.  Nhìn lên bầu trời bao la, tôi thấy bầu trời xanh thắm, mây bay gió mát đón người về lại ngày tháng xuân hồng.

Bao nhiêu dấu vết của ngày đông cũng từ từ mờ đi.  Và còn lại, còn lại nỗi nhớ mùa đông …

Giờ trưa ngồi ngoài sân ăn lunch, thấy cảnh đầu xuân, mang iphone ra chụp vài tấm hình.

Mây bay gió mát, iphone photo
Nụ hoa, iphone photo

1 Nỗi Nhớ Mùa Đông – thơ Thảo Phương, nhạc Phú Quang

20 replies on “Nỗi Nhớ Mùa Đông”

Dzị là mùa đông cũng giống như… lấy vợ, sợ nhưng cũng muốn lấy, lấy nhưng cứ sờ sợ 🙂 Làm đại đi Tuấn.

hahaha…có anh mới hiểu tâm tạn này…sợ nhưng muốn có, muốn có lại sợ mất tự do…chắc nhắm mắt làm đại quá…:)

Ai đó nói rằng 1 bản nhạc hay chắc chắn không thể thiếu những nốt lặng và tương tự như thế cuộc sống cũng không thể thiếu những khoảng lặng… Hãy cứ để niềm nhớ, niềm thương khơi dậy những cảm xúc, nỗi nhớ lúc mơ hồ, lúc rõ ràng, nhắc ta về những gì đã qua, khiến ta mỉm cười để đón nhận những ngày mới.

Hình như đã đến lúc tắt lò sưởi và mở rộng tất cả cửa sổ rồi đó anh hàng xóm:-).

hehehe. Trời bắt đầu ấm ấm rồi…hoa lá cũng bắt đầu vươn lên..và không khí của ngày đầu xuân cũng bắt đầu về lại..

Cảm ơn bạn cho mình nghía chút tuyết, hưởng chút không khí lành lạnh, tại vì SG đang nóng muốn chết luôn, trời ạ, ra đường là hãi hùng buổi trưa.
Thu Phương hát nghe thấm thía ghê, bản này Ngọc Anh hát cũng hay lắm, nghe đi bạn Diem

Bài này Ngọc Anh và Ngọc Tân (mới biết) hát nghe được lắm. Vậy để bạn Diem fedex về SG 1 chút tuyết và 1 chút gió đông cho bạn Moon hết chết hehehe.

Đúng đúng, Ngọc Tân hát bản này là thiên hạ vô địch, nhạc Phú Quang thế hệ trước là Ngọc Tân thầu hết. Tưởng bạn Diem không biết Ngọc Tân chứ.

Cũng mới biết Ngọc Tân vài tháng nay thôi vì nghe vài bài hát về Hà Nội trên youtube rồi nghe Ngọc Tân hát.

@Moon: Cái mùa đông làm người ta nhớ hơn, làm người ta gần nhau hơn.
Nơi nào không có mùa đông là vô cùng thiệt thòi luôn! vì vậy tốt nhất là nên đến thăm người ở nơi có mùa đông 🙂

@Moon: Cái mùa đông làm người ta nhớ hơn, làm người ta gần nhau hơn, cần nhau hơn.
Nơi nào không có mùa đông là vô cùng thiệt thòi luôn! vì vậy tốt nhất là nên đến thăm người ở nơi có mùa đông 🙂

Dường như đàn ông với đàn ông hiểu nhau nhất…:)

Bài hát này là bài ruột của mình đấy.
Thích tấm hình thứ hai. Chụp bằng iphone mà đẹp quá.

Cám ơn TQ. Bài này mình cũng mê mấy bài nhạc đông dù vẫn sợ lạnh…

“Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về”

Có người đang nhớ ai rồi đổ thừa nhớ mùa đông,hehehe
Entry nhẹ nhàng như nỗi nhớ,ghé thăm em và để lại dấu răng,:)

hehehe. Chị Leaqua cũng giống như anh Đỗ, hiểu biết hết rồi…. Không trốn được…

mâu thuẫn ghê ha, ko có thì nhớ mà có thì lại sợ :),nhưng được sống và chờ đợi một điều gì đó thì thật hạnh phúc.
Một entry đầy tiếc nuối và nhớ nhung :).
Chúc những ngày xuân thật vui há.

Không có mùa đông thì không thấy mùa xuân đẹp dường nào. Bởi vậy, chị nhớ cảm giác ở trong mùa đông, mong mùa xuân tới 😀

Nụ hoa trên kia là hoa gì T biết không?

Em không biết hoa gì nữa. Thấy trước hãng em. Để khi nào hoa nở lên, em chụp hình xem có ai biết không.

Comments are closed.