Categories
Photography

Một góc nhỏ DC (3)

Ở Hoa Thịnh Đốn (DC) có vài nhà thờ cổ mà tôi hay ghé qua chụp hình, hoặc lang thang trong sân vườn khi bông hoa xuân khoe sắc màu.  Dù tôi không phải là người có đạo, nhưng khi bước vào, 1 chút bình yên và nhẹ nhàng đón chào tôi trước cổng.  Ngoài những giờ có lễ, mấy nhà thờ này cho người ghé thăm viếng tự do, và có khi có tour guide cho những ai muốn biết thêm về lịch sử hay kiến trúc của nhà thờ.  Tôi thích những nét cổ cổ, xưa xưa của nhà thờ, và dường như khi bước vào, có cảm giác như bước về 1 thời xa xưa, bước về trong tiếng quá khứ.

Categories
Photography

Một góc nhỏ DC (2)

Một góc nhỏ của Jefferson Memorial và bờ hồ Tidal Basin trong ngày mới.  Và một góc nhỏ của buổi triển lãm ở viện bảo tàng National Museum of the American Indian.

Categories
Photography

Màu sắc mùa xuân (2)

Dường như tôi rất thích hoa Tulip, mùa xuân nào, ngoài hoa Anh Đào ra, Tulip xem như được nằm nhiều nhất trong album về mùa xuân ở DC.  Tôi mãi nghĩ, và chưa nghĩ ra tại sao tôi thích hoa Tulip.  Cũng lạ thiệt, thích mà không biết tại sao thích. 🙂

Categories
Photography Poetry

Màu sắc mùa xuân

Nụ hoa vàng mùa xuân

~Kim Tuấn

Anh cho em mùa xuân
Nụ hoa vàng mới nở
Chiều đông nào nhung nhớ
Đường lao xao lá đầy
Chân bước mòn vỉa phố
Mắt buồn vin ngọn cây

Anh cho em mùa xuân
Mùa xuân này tất cả
Lộc non vừa trẩy lá
Thơ còn thương cõi đời
Con chim mừng ríu rít
Vui khói chiều chơi vơi

Đất mẹ gầy cỏ lúa
Đồng ta xanh mấy mùa
Con trâu từ đồng cỏ
Giục mõ về rộn khua
Ngoài đê diều thẳng cánh
Trong xóm vang chuông chùa
Chiều in vào bóng núi
Câu hát hò vẳng đưa
Tóc mẹ già mây bạc
Trăng chờ sau liếp dừa
Con sông dài mấy nhánh
Cát trắng bờ quê xưa…

Anh cho em mùa xuân
Bàn tay thơm sữa ngọt
Dải đất miền chim hót
Người yêu nhau trọn đời
Mái nhà ai mới lợp
Trẻ đùa vui nơi nơi
Hết buồn mưa phố nhỏ
Hẹn cho nhau cuộc đời
Khi hoa vàng sắp nở
Trời sắp sang mùa xuân
Anh cho em tất cả
Tình yêu non nước này
Bài thơ còn xao xuyến
Nắng vàng trên ngọn cây…

Categories
Life

Tháng Tư, Boston, và dòng thời gian

  1. Thấm thoắt đã giữa tháng Tư rồi.  Có lẽ mùa đông năm nay dài hơn mỗi năm, dài qua đến tháng Tư, lấy đi 1 phần của mùa xuân ấm áp.  Nhưng mới đó mà bây giờ là những ngày nắng xuân nhạt đang len lỏi cùng với nụ xuân vừa chớm lên tràn đầy sức sống.  Bao quanh ta, cây lá dần dần sống dậy sau một giấc ngủ đông dài.  Đàn chim đã bay về từ phía trời phương nam, xây tổ ấm bằng những cọng xuân hồng.  Sáng nào cũng ca hát bên ô cửa khi những tia nắng mong manh đầu ngày soi vào.  Và sáng nào cũng để lại vài dấu hiệu trên xe tôi, làm tôi phải rửa sạch và mắng tụi chim vài câu – chỉ mắng thầm thôi vì sợ ngày sau cả đám rủ nhau đến phá xe tôi.
  2. Tháng Tư cũng là tháng hoài niệm, hoài vọng, tháng của kí ức giữa hai bên dòng đại dương, và phân ly bởi tháng Tư.  Biết đến bao giờ tháng Tư là cây cầu nối liền hai bờ đại dương?
  3. Tôi may mắn được ghé qua Boston vài lần trong những chuyến đi.  Có khi chỉ lướt qua thành phố này.  Và có khi ở lại vài ngày để ngắm đường phố cổ, mơ ước trở lại tuổi sinh viên qua lối nhỏ vào trường Harvard; hay chỉ là đi thôi, đi theo từng bước sỏi đá của Boston Common, của Beacon Hill, của Copley Square; hay ngồi ở quán Starbucks ngã tư đường nhìn ra Boston Public Garden khi cây đã hết lá và đèn đường mờ theo sương.  Boston đẹp như mơ, quyên rũ như thơ, và đã thu hút tôi những ngày ở đó.  Có những buổi chiều, nhìn ra cửa sổ của Train (tàu điện ngầm) chầm chậm đi ngang qua cầu, hoàng hôn rơi nhẹ trên sông Charles, và trong khoảnh khắc đó, Boston ghi lại trong tôi một kí ức vô cùng đẹp.  Boston, một lời cầu nguyện cho thành phố và cho những người bị ảnh hưởng bởi lòng hiểm ác và vô nhân đức của hai quả bom gây ra bao nhiêu người vô tội.  Dù cho có ngày u ám, nhưng Boston vẫn sẽ đứng dậy và kiên trì vì đó là Boston mà tôi gặp, vì đó là tình người trong giây phút hoạn nạn.
  4. Dường như càng ngày, không biết tại tuổi lớn hay nhìn lại bản thân mình chưa làm được gì, thời gian cứ đi qua nhanh quá.  Mới đó, đầu năm mà bây giờ còn hơn một tháng là giữa năm rồi.  Ôi dòng thời gian thì vô biên mà giấc mơ tôi còn dài và nhiều, và đời người lại vô thường.