Categories
Me

Những chuyện ở Charlotte

  1. Cuối tuần ăn lễ Labor Day ở Charlotte.  Không có gì bằng, về lại nhà, gặp gia đình và ăn uống no nê.  Được ăn đồ ăn home cooking.  Về 3 ngày, tối qua lên lại DC và hôm nay vô làm mà thân người còn ở Charlotte.  Lần này mình về Charlotte, làm con ngoan, ở nhà nhiều hơn là ra ngoài với bạn.
  2. Ba/Mẹ tôi vui lắm.  Từ khi dọn qua nhà mới, Ba tôi làm biếng trồng rau, và mọi lần cần rau ăn là chạy qua nhà bà cô xin.  Nhưng năm nay Ba tôi bắt đầu trồng 1 chút rau sau nhà.  Ba tôi vừa trồng rau để ăn, mà vừa là nghệ thuật nữa.  Ổng trồng theo hình vuông và hình tròn, chia ra từng phần, rồi mua mấy cục đá để xung quanh, mua thêm mấy con bướm và ong giả làm bằng nhựa để vòng vòng giống như bướm và ong đang bay ở vườn rau.  Mẹ tôi kêu ổng trồng thêm rau tiêu để ăn và trồng nhiều chổ khác.  Ba tôi không chịu, nói là trồng nhiều chổ không nghệ thuật không đẹp.  Muốn ăn rau tiêu thì chạy qua nhà bà cô tôi xin đi.  Mẹ tôi la lên hỏi ổng, trồng rau ăn hay làm đẹp.  Ba tôi trả lời làm đẹp. 🙂
  3. Thêm Ba tôi chặt mấy cành cây xuống để sau sân nhà.  Tôi hỏi ổng làm gì vậy?  Ổng nói đang tính làm ổ cho chim đậu, rồi để đồ ăn và nước cho chim ghé.  Tôi nói, tại sao không ra tiệm mua về làm chi cho mệt?  Ổng nói ngoài tiệm làm không đẹp bằng ổng làm.  Chờ lần sau về nhà, xem ông già tôi làm ổ chim đẹp ra sao. 🙂
  4. Căn phòng tôi có chiếc giường to lắm (dường như King hay lớn hơn gì đó).  Chiếc giường 3 người ngủ còn được.  Tôi hỏi Mẹ tôi mua chiếc giường to chi cho tốn tiền?  Mẹ tôi trả lời là, Ba tôi muốn mua giường to để sau này vợ chồng thằng Tuấn về có chổ ngủ (trời, mình chưa có vợ mà lo xa rồi).  Tôi đi hỏi Ba tôi có đúng không?  Ba tôi trả lời là, Mẹ mày kêu tao mua giường to đó.  Đúng là 2 ông bà già tôi bán cái nhau.
  5. Mọi lần về nhà, thấy Ba/Mẹ tôi càng ngày càng già đi và bị những bệnh già.  Nhớ ngày nào Ba/Mẹ tôi còn trẻ và tóc chưa bạc.  Ba mươi mấy năm nay, tôi chưa làm được gì cho Ba/Mẹ tôi hết, mà ngược lại Ba/Mẹ tôi làm cho tôi tất cả.  Nhiều lúc tôi thấy tôi không bao giờ trả hết chữ hiếu. 🙁
  6. Hơn 10 năm đi hoang ở DC, đến lúc phải tìm việc ở Charlotte để gần Ba/Mẹ tôi.
Categories
Travel

Biển Ocean Isle, NC (2)

Bãi biển Ocean Isle thuộc về tiểu bang North Carolina, cách thành phố Wilmington khoảng 45 phút lái xe về phía nam của Wilmington trên xa lộ 17.  Khu này có rất nhiều bãi biển đẹp dọc theo xa lộ 17 như Sunset Beach và Holden Beach.  Ocean Isle cát không trắng và có nhiều vỏ ốc hến trên bãi biển làm mất đi 1 chút nét đẹp so sánh với Sunset và Holden Beach.

Categories
Travel

Biển Ocean Isle, NC (1)

Hàng năm, tôi và bạn tôi tổ chức 1 cuộc hội ngộ ở ngoài biển, xem như dịp để gặp gỡ những người bạn thân mà một thời cùng nhau mang sách vở đến trường (sau này có vài người bạn không có học chung nhưng vẫn đến chơi).  Cuộc hội ngộ này cũng được gần 10 năm rồi, và đã trở thành cái tradition mỗi khi hè đến.  Năm nay vì bận rộn chuyện này, chuyện kia cho nên không có mướn nhà ngoài biển nguyên tuần mà chỉ mướn 4 ngày (Thursday – Sunday) thôi.  Dù thời gian ngắn hơn mỗi năm, nhưng vẫn vui chơi và được gặp lại nhau, chia vui buồn trong 1 năm qua.  Có nhiều người bạn vì ở xa hay bận rộn với gia đình và cơm áo, mỗi năm được gặp nhau 1 lần trong cuộc hội ngộ hàng năm thôi.

Categories
Life

Yesterday and Today

Yesterday.
Mệt.  Nặng.  Trời u ám.  Mưa hết cả ngày.  Chán.  Cả đầu và tâm rất nặng.  Ngày dài.  Suy nghĩ nhiều.  Nặng đời.  Nặng chuyện.  Và nặng tất cả.

Có những ngày như vậy.  Chỉ muốn trùm mềm, đọc sách hay nghe nhạc.  Có những ngày như vậy.  Không muốn làm gì.  Không muốn làm gì.  Chỉ cần yên tĩnh và không lo nghĩ.  Và thấy đời như một kiếp nặng nề, như một tiếng thở dài.

Today.
Ngày mới.  Ngày thứ 3 trong tuần.  Trời lại hết mưa.  Sáng nay, dường như gió thu đang về.  Ngày mới.  Một ngày mới với hy vọng và ước mơ.  Một ngày để tiếp đi, và sẽ đi đến giấc mơ.  Và mỗi ngày tôi chọn một niềm vui (TCS).

Làm 2 ngày nữa là xách ba-lô ra biển.  Mong là sóng biển sẽ đánh tan đi mấy cái suy nghĩ và nặng nề.  Và life is – and always – beautiful!

Categories
Travel

St. Thomas, mùa hạ 2012 (3)

Tôi trở lại
St. Thomas thơ mộng
Ngày tháng bảy
giữa mùa nắng hạ nồng
Cơn mưa rào
đường về phượng đỏ hồng
Và biển lặng
âm thầm đang chờ đợi

Tôi trở lại
Magen Bay biển rộng
Màu xanh lành
cát trắng in dấu xưa
Dừa nghiêng mình
soi dưới nắng ban trưa
Và thuyền buồm
lênh đênh trên biển cả

Tôi trở lại
Charlotte Amalie phố cổ
Đường hẻm nhỏ
lặng lẽ phủ rong rêu
Góc phố xưa
quán nhỏ vắng tiếng kêu
Và lữ khách
bâng khuâng trên phố hạ …