Categories
Travel

Cuối Tuần Đi Carolina Beach (3)

*** Bài viết này là Dai, Dài và Dở nha.  Warning trước khi đọc tiếp.   ***

Phần 1Phần 2.

Nhìn đồng hồ thấy cũng đến giờ đi chợ, đi mua đồ ăn và đồ biển chuẩn bị cho bữa cơm trưa và chiều tối.  Trên đường đi chợ, tôi và bạn tôi lên kế hoạch ăn uống và say sưa cho ngày thứ 7 còn lại.  Phải có đồ biển.  Phải có lẩu đồ biển.  Và “chef” ra ý kiến, tại sao mình không mang nồi lẩu ra ngoài biển vào đêm, vừa nghe gió biển và sóng biển, vừa say sưa.  Vậy là chạy đi tìm mua cái lò ga nhỏ dùng propane mà nhà hàng hay dùng.  Bạn tôi nói dường như trong tiệm Walmart hay Lowe’s có bán, chạy tới 2 tiệm hỏi, không có.  Không lẽ bỏ cuộc lẩu ngoài biển sao?  Phải think outside the box. 🙂  Lấy cell phone ra, lên google tìm tiệm Á Đông hay Việt Nam là sẽ có, chỉ sợ thành phố nhỏ không có tiệm Việt Nam thôi.  Cũng may mắn có 1 tiệm Việt Nam ở thành phố Wilmington, cách biển khoảng 20 phút lái xe.  Trước khi đi, gọi tiệm hỏi có cái lò không rồi mới dám đi và may mắn tiệm có.

Categories
Travel

Cuối Tuần Đi Carolina Beach (2)

*** Bài viết này là Dai, Dài và Dở nha.  Warning trước khi đọc tiếp.  ***

Chuyến đi biển này cũng là bất ngờ và không có lên kế hoạch như những lần đi biển trước.  Nói theo tiếng Mỹ là, “let’s it flow“.  Chuyện đến sẽ đến, và chuyện đi sẽ đi thôi.  Trưa thứ sáu, sau khi đi mua vài ổ bánh mì thịt và chai rượu tequila, tôi lái xe đến Carolina Beach, mất khoảng 6 tiếng đồng hồ lái xe.  Tôi ở xa nhất nhưng lại đến sớm nhất và check-in vô condo chờ hai người bạn từ Charlotte và Raleigh đến sau.

Categories
Travel

Cuối Tuần Đi Carolina Beach (1)

Chắc tôi phải viết những gì tôi thèm nhiều nhiều chút, vì hai tuần trước tôi có viết đang thèm đi Hawaii và biển.  Hawaii thì không đi được, nhưng biển thì vừa mới đi về.  Đi thứ Sáu, và mới về lại khoảng 2 tiếng đồng hồ.  Tôi cũng tính đi biển cuối tháng năm hay đầu tháng sáu gì đó, nhưng trong chuyện bắt ngờ, bạn tôi gọi muốn đi cuối tuần không?  Trong vòng tiếng đồng hồ, tôi gọi người bạn thứ ba, và thế là xong – hẹn nhau ngoài biển.  Bạn tôi mướn cái condo ở Carolina Beach.  Tóm tắt một cái vèo là được đi biển!

Categories
Music

Bài Thơ “Không Đề” của Quang Dũng

Cám ơn bạn DT đã chỉ bài thơ “Không Đề” là bài Em Mãi là 20 Tuổi của Quang Dũng, bên bài blog vừa rồi.  Tôi đi hỏi chú Wikipedia mới biết là có tất cả ba nhạc sĩ phổ nhạc khác nhau: , Phạm Trọng Cầu, Việt Dzũng và Khúc Dương.  Bài nhạc của PTC thì tôi biết và nghe nhiều lần.  Bài nhạc của VD thì tôi, dường như có nghe một lần.  Còn bài nhạc của KD thì tôi chưa bao giờ nghe.

Categories
Book

Mắt Người Sơn Tây

Em ở thành Sơn chạy giặc về
Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì

Vừng trán em vương trời quê hương
Mắt em dìu dịu buồn Tây Phương
Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm
Em có bao giờ em nhớ thương

Mẹ tôi em có gặp đâu không
Những xác già nua ngập cánh đồng
Tôi có thằng em còn bé nhỏ
Bao nhiêu rồi xác trẻ trôi sông

Từ độ thu về hoang bóng giặc
Điêu tàn thôi lại nối điêu tàn
Đất đá ong khô nhiều suối lệ
Em có bao giờ lệ chứa chan?

Đôi mắt người Sơn Tây
U uẩn chiều lưu lạc
Buồn viễn xứ khôn khuây

Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn
Về núi Sài Sơn ngó lúa vàng
Sông Đáy chậm nguồn quanh Phủ Quốc
Sáo diều khuya khoắt thổi đêm trăng

Bao giờ tôi gặp em lần nữa
Chắc đã thanh bình rộn tiếng ca
Đã hết sắc màu chinh chiến cũ
Còn có bao giờ em nhớ ta? 1