Categories
Poetry

The Clock of Life

The Clock of Life
~ Robert H. Smith

The clock of life is wound but once,
And no man has the power
To tell just when the hands will stop
At late or early hour.

To lose one’s wealth is sad indeed,
To lose one’s health is more,
To lose one’s soul is such a loss
That no man can restore.

The present only is our own,
So live, love, toil with a will,
Place no faith in “Tomorrow,”
For the Clock may then be still.

Categories
Poetry

ai nhớ ngàn năm một ngón tay

~Du Tử Lê

tháng tư tôi đến rừng chưa khóc
mưa vẫn chờ tôi ở cuối khuya
có môi chưa nói lời gian dối
và mắt chưa buồn như mộ bia

tháng tư nao nức chiều quên tắt
chim bảo cây cành hãy lắng nghe
bước chân ai dưới tàng phong úa
mà tiếng giầy rơi như suối reo

tháng tư khao khát, đêm vô tận
tôi với người riêng một góc trời
làm sao em biết trăng không lạnh
và cánh chim nào không bỏ tôi ?

tháng tư hư ảo người đâu biết
cảnh tượng hồn tôi : một khán đài
với bao chiêng, trống, bao cờ xí
tôi đón em về tự biển khơi

tháng tư xe ngựa về ngang phố
đôi mắt nào treo mỗi góc đường
đêm ai tóc phủ mềm nhung lụa
tôi với người chung một bến sông

tháng tư nắng ủ hoa công chúa
riêng đóa hoàng lan trong mắt tôi
làm sao em biết khi xa bạn
tôi cũng như chiều : tôi mồ côi ?

tháng tư chăn gối nồng son phấn
đêm với ngày trong một tấm gương
thịt xương đã trộn, như sông núi
tôi với người, ai mang vết thương ?

tháng tư rồi sẽ không ai nhớ
rừng sẽ vì tôi nức nở hoài
mắt ai rồi sẽ như bia mộ
ngựa có về qua cũng thiếu đôi !

tháng tư người nhắc làm chi nữa
cảnh tượng hồn tôi đã miếu thờ
trống, chiêng, cờ xí như cơn mộng
mưa đã chờ tôi. mưa…đã…mưa

mai kia sống với vầng trăng ấy
người có còn thương một bóng cây ?
góc phố đèn treo đôi mắt bão
ai nhớ ngàn năm một ngón tay ?

New Orleans 1-5-84

Categories
Poetry

Mùa nắng của anh

Anh và mỗi buổi chiều khi nắng tắt
Ngồi mong hoài đâu đó bước chân quen …

Categories
Photography Poetry

Màu sắc mùa xuân

Nụ hoa vàng mùa xuân

~Kim Tuấn

Anh cho em mùa xuân
Nụ hoa vàng mới nở
Chiều đông nào nhung nhớ
Đường lao xao lá đầy
Chân bước mòn vỉa phố
Mắt buồn vin ngọn cây

Anh cho em mùa xuân
Mùa xuân này tất cả
Lộc non vừa trẩy lá
Thơ còn thương cõi đời
Con chim mừng ríu rít
Vui khói chiều chơi vơi

Đất mẹ gầy cỏ lúa
Đồng ta xanh mấy mùa
Con trâu từ đồng cỏ
Giục mõ về rộn khua
Ngoài đê diều thẳng cánh
Trong xóm vang chuông chùa
Chiều in vào bóng núi
Câu hát hò vẳng đưa
Tóc mẹ già mây bạc
Trăng chờ sau liếp dừa
Con sông dài mấy nhánh
Cát trắng bờ quê xưa…

Anh cho em mùa xuân
Bàn tay thơm sữa ngọt
Dải đất miền chim hót
Người yêu nhau trọn đời
Mái nhà ai mới lợp
Trẻ đùa vui nơi nơi
Hết buồn mưa phố nhỏ
Hẹn cho nhau cuộc đời
Khi hoa vàng sắp nở
Trời sắp sang mùa xuân
Anh cho em tất cả
Tình yêu non nước này
Bài thơ còn xao xuyến
Nắng vàng trên ngọn cây…

Categories
Book Poetry

Đi Qua Thương Nhớ

Có bao nhiêu người đã đi qua thương nhớ mà quên được nhau?

Em gái mình ở Sài Gòn, rất là dễ thương và biết anh trai – là mình – hay thơ thẩn, thẩn thơ.  Khi nào có tập thơ nào hay hay là mua để đó, có người quen về Sài Gòn là gửi qua.  Nhưng lần này không biết chuyện gì mà muốn gửi qua sớm bằng bưu điện.  Mình cũng nghe 1 chút về nhà thơ trẻ Nguyễn Phong Việt và tập thơ có cái tựa hơi lạ lạ, Đi Qua Thương Nhớ.  Với 1 câu hỏi, có bao nhiêu người đã đi qua thương nhớ mà quên được nhau?