Viết cho những buổi trưa lang thang dưới nắng thu vàng, nhìn người, nhìn lá và nhìn phố nhẹ bước ngang qua.
Viết cho những buổi trưa lang thang dưới nắng thu vàng, nhìn người, nhìn lá và nhìn phố nhẹ bước ngang qua.
Khoảng hơn 2 năm nay, thủ đô DC và những nơi lân cận có phong trào xe food truck. Xe food truck là gì? Xe food truck là những chiếc xe nhỏ, mỗi ngày chạy đến 1 địa điểm để bán đồ ăn hay chỉ cần đậu 1 chổ nào mà gần nhiều người đi qua lại để bán đồ ăn. Phần đông là bán đồ ăn trưa cho công nhân và nhân viên làm ở một số công ty xung quanh. Nếu mỗi ngày thay đổi địa điểm thì sáng sớm sẽ được báo chiếc xe đậu ở góc đường nào qua thông tin Facebook hay Twitter. Có nhiều ngày, mấy con đường lớn đều có xe food truck đậu và bán đủ loại món ăn trên thế giới. Có cả xe food truck bán bánh mì thịt và sinh tố trân châu của Việt Nam nữa.
Yesterday.
Mệt. Nặng. Trời u ám. Mưa hết cả ngày. Chán. Cả đầu và tâm rất nặng. Ngày dài. Suy nghĩ nhiều. Nặng đời. Nặng chuyện. Và nặng tất cả.
Có những ngày như vậy. Chỉ muốn trùm mềm, đọc sách hay nghe nhạc. Có những ngày như vậy. Không muốn làm gì. Không muốn làm gì. Chỉ cần yên tĩnh và không lo nghĩ. Và thấy đời như một kiếp nặng nề, như một tiếng thở dài.
Today.
Ngày mới. Ngày thứ 3 trong tuần. Trời lại hết mưa. Sáng nay, dường như gió thu đang về. Ngày mới. Một ngày mới với hy vọng và ước mơ. Một ngày để tiếp đi, và sẽ đi đến giấc mơ. Và mỗi ngày tôi chọn một niềm vui (TCS).
Làm 2 ngày nữa là xách ba-lô ra biển. Mong là sóng biển sẽ đánh tan đi mấy cái suy nghĩ và nặng nề. Và life is – and always – beautiful!