Categories
Poetry

Ngày Tháng Năm – thơ Lâm Vị Thủy

hình google

Tối hôm qua, tôi chọn 1 cuốn sách – là tập thơ – trong món quà sách mà tôi được chú Trần Hoài Thư gửi tặng.  Tôi thấy tựa tập thơ này dài và lạ lạ, cho nên có chút tò mò và muốn đọc.  Tập thơ có tựa Sao Em Không Về Làm Chim Thành Phố của Lâm Vị Thủy (1937 – 2002).  Tập thơ này gồm có 50 bài thơ, và là thơ tình.  Sau khi đọc vài bài thơ, cái quan điểm cảm nhận của tôi với những bài thơ tôi đã đọc là; thơ của Lâm Vị Thủy chứa một niềm bâng khuâng, có chút gì lưu luyến và thương tiếc cho người, cho thời gian đã vội ra đi.

Tôi chưa đọc hết tập thơ, chỉ đọc được vài bài trước khi đi ngủ.  Một bài thơ mà tôi thích và khi đọc xong, làm tôi nhớ đến bài hát Cô Láng Giềng của Hoàng Quý…  Bài thơ có tên Ngày Tháng Năm.

Ngày Tháng Năm
~ Lâm Vị Thủy

Tôi sẽ về Gia Định chiều nay
Chiếc buýt cuối cùng qua sông cầu mới
Những ngọn đèn vàng ngậm cười ven bãi.

Tôi sẽ ngồi quán cà phê đầu đường đất đỏ
Kêu một ly đen nhỏ
Đợi chuyến xe bò chở rác về khuya.

Bây giờ tháng bảy trời đương mưa
Em lấy chồng tháng ba năm ngoái
Tôi thiếu em những ngày xưa ngu dại
Em nợ tôi dăm ba lời tạ từ.

Bởi vì không quê hương nên nghĩ mình yếu đuối
Tôi trở về mang dấu chàm tử tội
Và những chuyện thần tiên những chuyện thần tiên chưa từng kể
Không có em còn nói cho ai
Không có ai Gia Định còn gì để tôi quyến luyến.

Như những người lái xe đi qua đời mình nhắm mắt
Tôi trở thành lãng tử trong ca dao
Tóc rối ưu tư nụ cười nửa miệng

Thuốc hút vàng tay mà vẫn se môi
Không có em những tuần trăng ở đây vô nghĩa
Chủ nhật nhà thờ không người dự lễ
Tôi đi vào những lối đi xưa
Gọi tên em cùng với lúc thành phố lên đèn
Và tiếng còi tầu chợt đến rất xa xôi
Phải chi em đừng có nhiều kỷ niệm
Phải chi tôi đừng thèm biển rộng sông sâu
Thì em muôn đời vẫn là người yêu đơn sơ bé nhỏ
Thì tôi không bao giờ phải khóc hôm nay…

21 replies on “Ngày Tháng Năm – thơ Lâm Vị Thủy”

Ừa, thơ có giọng thâm trầm, bạn lựa tấm hình cũng hợp với thơ.
Đọc thêm trang này nè bạn http://www.thica.net/
Mỗi lần tui lãng lãng là vô đó ngồi đọc một hơi.

dường như trang đó, mình có trong bookmark. 🙂 Lúc nào có chút gì gì đó là hay tìm thơ đọc. Ngoài nhạc, thơ là thứ 2 mình mê. Mà nói chung, nhạc và thơ hay đi chung lắm. Nhiều bài nhạc hay cũng vỉ thơ…chúc bạn Moon cuối tuần vui tươi!

Chút gì gì đó là sao bạn Diem? Là mỗi khi thất tình hay phụ tình đó hả, kha kha kha

Chút gì đó là khi có buồn, có vui, có nhớ, có thương lẩn lộn với nhau làm con người say không say, tỉnh không tỉnh :).

Mình chỉ là khách vãng lai, link qua link lại lọt vô nhà này thấy bài thơ hay gợi nhiều kỷ niệm, xin nói lời cảm ơn vì đã chia sẻ.

Cám ơn bạn Trang ghé qua, và mong có dịp ghé lại :). LVT có nhiều bài thơ hay lắm, để có gì mính post them nữa.

thanks JG. Có nhiều bài thơ của LVT khá hay, có gì mình post thêm nữa.

Thanks!

Bài thơ hay, link qua nhà Bác Trần Hoài Thu cũng hay. Chị cũng qua bển xem sơ sơ đã thấy thích. Nhà thơ người Việt gốc miền trung nhiều lắm. Chả trách sao dãy đất cảnh thiên nhiên đẹp vậy (một bên núi, một bên biển) sinh ra nhiều người tâm hồn lãng mạn

Nice weekend nhe em!

Cám ơn chị. Có vài bài thơ của LVT khá hay, vài ngày post thêm nữa. 🙂

Một bài thơ được yêu chuộng sẽ có nhiều người thích mỗi câu khác nhau trong đó. Với mình là câu này: “Không có ai Gia Định còn gì để tôi quyến luyến”. Ý không có gì mới mẻ nhưng rất đúng với những gì mình nghĩ bấy lâu rằng nếu không có một ai đó, thì thành phố đó sẽ không còn gì để quay lại, cho dù là nơi thân thuộc đến mấy đi nữa.

Cám ơn bạn CD giới thiệu một tác giả mới và bài thơ. Chúc cuối tuần vui nhe.

Cám ơn bạn DT. Lời thơ không gì lạ hay mới nhưng những câu thơ thành thật, làm người đọc phải bâng khuâng theo…

“Tôi thiếu em những ngày xưa ngu dại
Em nợ tôi dăm ba lời tạ từ.”

“Thuốc hút vàng tay mà vẫn se môi
Không có em những tuần trăng ở đây vô nghĩa”

Bài thơ hay quá.
Thanks for sharing !

Thanks TQ. Để mình post thêm vài bài thơ của LVT, rất nhiều bài hay.

“Và tiếng còi tầu chợt đến rất xa xôi
Phải chi em đừng có nhiều kỷ niệm
Phải chi tôi đừng thèm biển rộng sông sâu
Thì em muôn đời vẫn là người yêu đơn sơ bé nhỏ
Thì tôi không bao giờ phải khóc hôm nay…”

Ôi, mấy cái câu này….. 🙁

mấy câu sau, hơi buồn. Nhưng thơ hay lại là buồn…

“Phải chi tôi đừng thèm biển rộng sông sâu”. Câu này phải đọc cho anh Đỗ nghe.

Tôi chưa đọc hết tập thơ, chỉ đọc được vài bài trước khi giấc ngủ kêu tôi về.

Rút ra, Tuấn đọc thơ để ngủ.

Comments are closed.