Categories
Photography Travel

Maine (3)

Nhắc đến mảnh đất Maine, người ta thường nhắc đến 1 đặc sản rất là nổi tiếng và ngon, 1 món ăn bắt đầu ở vùng này, sống nơi này khá nhiều, và rất nhiều du khách đến Maine để tìm và ăn.  Ai đến Maine mà không ăn món này, xem như 1 chuyến đi không hoàn hảo vì đã đến Maine thì ít nhất cũng phải ăn thử 1 con lobster vừa mới bắt lên từ biển cả.  Ở Maine, đi đến đâu cũng có bán lobster.  Có thể nói, lobsters are everywhere.  Tôi nhớ, ghé vô trạm xăng cũng có bán lobster, ghé vô Walmart cũng có bán lobster, lái xe ngang qua tiệm bán thuốc Walgreen cũng thấy bản ghi có lobster, và thường họ hấp cho mình luôn.  Trên đường xa lộ 1 (US Route 1), lái xe từ miền nam tới miền bắc của Maine, 2 bên đường đầy dấu hiệu và bảng hiệu lobster, bán lobster, và những chi tiết về lobster.  Nhiều chổ nếu mua lobster sống về nhà hấp thì rẻ hơn là ngồi tại chổ ăn, nhưng không được thấy cái view của biển, của những thùng bẫy đang chờ mang ra biển, của những chiếc thuyền lênh đênh mà dường như chỉ có ở Maine – và không cảm nhận được cuộc sống của người làm nghề bắt lobster.  Có nhiều chổ, ngồi bên cạnh biển, vừa ăn vừa nhìn những thuyền đang mang lobster về, hoặc chuẩn bị mang bẫy lobster ra biển.

Tôi phải nói trước là tôi mê ăn lobster, và chuyến đi Maine lần này, ngoài đi săn hình những ngọn hải đăng và phong cảnh Maine ra, tôi muốn đến đây để thử lobster tươi, vừa mới bắt từ biển lên.  Dường như ăn lobster ở đây có khác, và rẻ.  Rẻ thì không cần nói rồi vì là vùng của lobster mà.  Ở những chổ khác nói đến ăn lobster, là nói đến ăn sang trọng, nhưng ở Maine, lobster là chuyện bình thường và món ăn như những món ăn khác thôi. Cái khác, có lẽ bởi, lobster tươi và ngọt hương vị của biển, ăn vô nghe tiếng biển và nghe sóng gió của biển quanh đây.  Nước của lobster khi mới hấp xong ngọt đậm đà, bao gồm chất mặn của nước biển, chất ngọt của thịt tươi và cái không khí của mảnh đất đã nuôi lớn từng con lobster.

Lobster được chia ra 2 loại, cái này tôi mới biết sau khi đi Maine, và nghe những người địa phương nói và phân biệt.  Hồi xưa đến giời, tôi vẫn nghĩ lobster là lobster, chỉ 1 loại thôi.  Đúng là đi 1 ngày đàng học 1 sàng khôn.  Lobster được phận biệt soft-shell và hard-shell – vỏ mềm và vỏ cứng của con lobster.  Dường như phần đông, khi lobster mang đến những nơi khác bán là loại soft-shell.  Soft-shell có thể phá vỏ bằng bàn tay, không cần đồ đập vỏ, chỉ cầm lên bẻ là xong.  Còn hard-shell thì phải cần cái gì đó để đập vỏ ra mới ăn được vì vỏ rất là cứng và dày.

Theo tôi, cả 2 loại đều ngon hết, khó mà so sánh được, cũng như nếu như kêu tôi so sánh giữa nước ngọt Coke và Pepsi vậy.  Cả 2 đều ngon và có hương vị khác nhau, tùy theo cá nhân của mỗi người.  Nhưng có lẽ 1 điểm mà tôi nghĩ đúng, thịt của loại soft-shell mềm và ngọt, còn thịt của hard-shell thì chắc và dai.

Có 1 lần tôi cầm lên tay 1 cuốn sách tài liệu về du lịch ở Maine mà hay để trong khách sạn cho du khách lấy cho biết thêm về những chổ nên đi, trong đó có 1 phần viết về lịch sử của lobster.  Thời xưa, cũng không xưa lắm, thịt của lobster được xem là đồ ăn của “người nghèo”.  Những lúc thủy triều thấp, lobster bò lên bờ khắp mọi nơi, thịt của lobster mang cho tù nhân và những người nghèo ăn vì có quá nhiều.  Làm tôi nghĩ, phải chi tôi vượt được thời gian về lại thời xưa làm người nghèo ở Maine cũng không thiệt thòi cho lắm.  Vào những lúc nước cạn bắt vài con lobster lên nướng, chấm với muối, tiêu và chanh.  Không biết thời đó có beer lạnh chưa, nếu có, làm người nghèo thời xưa cũng không bất lợi.

Ăn lobster ở Maine – và nhiều nơi trên nước Mỹ – thường đi theo 1 chén nhỏ nước bơ nóng.  Nước bơ nóng dùng để chấm thịt lobster vô, ăn vô có chút béo, chút mặn và chút thơm của chất bơ.   Và tôi cũng thích dùng nước bơ nóng để chấm, lúc nào ngán, thì dùng muối, tiêu và chanh.

Tôi ở Maine mấy ngày, ngày nào cũng không thiếu, ít nhất 1 con lobster.  Nó trở thành thói quen và ghiền, như hút thuốc, ở Maine mà không có ăn lobster thấy thiếu thiếu gì đó.

Gần 1 tuần về lại nhà, bây giờ nhìn hình và nghĩ lại lobster, tôi vẫn còn thèm.  Thèm được ngồi bên cạnh biển cả với 1 con lobster soft-shell chấm vào chén nước bơ, vừa ăn vừa ngắm biển mờ trong những lúc sương mù bao phủ.

Món đặc sản ở Maine
Món đặc sản ở Maine
Chơi sang, lobster với mì gói
Chơi sang, lobster với mì gói
Lobster và thêm Steamers
Lobster và Steamers
Món đặc sản ở Maine
Món đặc sản ở Maine với cai view ra biển cả

6 replies on “Maine (3)”

Tía ui, nhìn hình và nghe kể thôi mà chảy nước miếng luôn hà. Nhớ ở Maine có món bánh mì kẹp lobster á, ăn 1 lần là quên tổ quốc luôn. 🙂 🙂

mình có thử món đó mà quên chụp hình. 😉 Món đó ngon thiệt.

Your pictures and post made my day! I have heard so much about Maine. Perhaps, I need to plan a trip out there soon so I can enjoy it!

You should plan a visit to Maine. One of the amazing and sincerely place that I have been to in the USA

Comments are closed.