Categories
Music

Dòng Nhạc Trên Nẻo Đường

Em tôi không đẹp như đời tưởng
Không áo xanh áo đỏ thơm hương
Quen trên đường chiều lá khô rơi
Ôi ngọc ngà giây phút chung đôi 1

Mấy ngày nay tôi mê xem một bác hát dạo trên nẻo đường trên youtube.  Bác mù mà chạy giây đàn lên lên, xuống xuống tuyệt thiệt, và giọng hát có hồn.  Có lẽ bác cũng là một người đã đi qua và đã trải qua.  Cho nên hát có ‘feeling’ của một người mà quá khứ có lẽ đẹp hơn hiện tại.  Tôi xem bác hát có hồn hơn mấy ca sĩ PBN hay Asia nhiều.  Tôi thích dòng nhạc bụi bụi này.

Tôi trở lại vùng hành quân vùng xa xôi đá sỏi biết buồn
Ba tháng hậu phương yên bình tuy vết thương chưa lành hẳn
Tôi lại đi giữa lạnh sang Đông
Đời tôi chinh chiến lâu năm, yêu lúc băng rừng như mộng tình nhân
Kiếp chúng tôi như kiếp sông dài trôi đi miệt mài chẳng cần ai biết cho ai.

Tôi đến đơn vị lại đi, nhọc hơi đâu đếm mỏi tháng ngày
Khi cánh dù mang tin lại những cánh thư xinh hậu tuyến
Tôi ngẩn ngơ biết mùa Xuân sang …
Ở đây không có hoa Mai, không có hoa Đào trang điểm trần ai
Những lá khô rơi suốt năm dài như trong một chiều lòng tôi biết yêu ai.

Em tôi không đẹp như đời tưởng
Không áo xanh áo đỏ thơm hương
Quen trên đường chiều lá khô rơi
Ôi ngọc ngà giây phút chung đôi.

Lá ơi rơi chi trên dòng suối chờ
Cho tình cờ anh lính làm thơ
Lời thơ êm như hơi thở
Khi em nguyện chờ một người về xa.

Tôi đã quen rồi chuyện đi và quen xa ánh đèn phố thị.
Nên dẫu mùa Xuân đơn vị không bánh ngon không rượu quý, tôi nào nghe thấy lạnh trong tôi
Chỉ thương em gái quê hương trong sớm Xuân hồng thiếu hẳn người thương
Em hỡi em khi chiến chinh dài xa nhau từng ngày và xa cả Xuân nay 1

Xem và nghe xong youtube làm tôi nhớ tới bài Xin Làm Người Hát Rong mà xưa kia Phương Thanh hát.  Cũng lâu rồi không nghe Phương Thanh hát.  Hôm nay nghe lại bài Xin Làm Người Hát Rong sáng tác của Trần Long Ẩn.

Cũng đành xin làm người hát rong
Chỉ mong đời không chê trách
Chỉ mong chuyến xe muộn màng
Không dừng sớm khi đang rong chơi 2

 

Cũng đành xin làm người hát rong
Chỉ mong đời không chê trách
Chỉ mong chuyến xe muộn màng
Không dừng sớm khi đang rong chơi

Cũng đành xin làm người đến sau
Để nghe niềm đau phía trước
Tình như chiếc môi dịu ngọt
Treo hờ hững trên cây hoang đường

Thôi đành đi về lại quê xưa
Thôi đành đi về dòng sông đó
Từ bao năm chân phiêu lãng quên quay về
Từ bao năm em như mãi ngủ mê
Như mây chiều như mây chiều để cơn gió đưa
Dù trăm năm ai quên lũy tre làng
Dù ngàn năm ai quên tiếng mẹ ru
Ơ ơ ơ ơ ơ tiếng ru hời ngày xưa

Kiếp này xin làm người hát rong
Để cho tình yêu lên tiếng
Để cho trái tim bội bạc
Không còn đến trong đêm hoa đăng
Sẽ còn câu chuyện người hát rong
Còn nghe ngày sau kể tiếp
Tặng riêng những ai thật lòng
Đang còn hát yêu thương con người 2

1 Mùa Xuân Lá Khô – nhạc/lời Trần Thiện Thanh
2 Xin Làm Người Hát Rong – nhạc/lời Trẩn Ngọc Ẩn

6 replies on “Dòng Nhạc Trên Nẻo Đường”

Nhà Blue gần chợ nên thường bắt gặp hình ảnh những người hát rong, thỉnh thoảng có người dùng lời ca, tiếng đàn làm món quà khuyến mãi để bán vé số dạo trên phố. Khi đứng nghe và nhìn nụ cười, nhìn nét biểu cảm trên từng gương mặt tuy bị mù, tuy đã hằn sâu những mệt nhọc của tháng ngày mưu sinh, Blue cũng nghĩ giống anh có lẽ họ đã từng có quá khứ đẹp…

Hát rong cho qua 1 kiếp người… Trên NYC hay ở DC metro cũng hay có những người hát hay chơi đàn guitar. Nhạc rất hay dù chỉ là hát rong, và rong chơi 1 đời lãng quên… Nhớ lần có ông Mỹ Đen thổi Sax, nghe không thua gì Kenny G.

Khi bất chợt gặp những hình ảnh này ngoài phố, nghe lòng mình lặng xuống, thấy mình may mắn không phải lang thang để kiếm miếng cơm ( là hiện tại thôi, còn tương lai biết được :). Những nghệ sỹ đường phố, lúc hát ( S nghĩ) chính là lúc trải cõi lòng nhiều nhất, tiếng hát chất chứa nỗi buồn nên nhiều cảm xúc

Đúng. Những người hát rong, người ta sẽ bỏ hết cảm xúc và tâm hồn vô hát. Rong chơi 1 đời lãng quên mà…

lâu lắm rồi mới thấy lại hình ảnh người hát rong trên đường phố.
Bạn nói đúng, có lẽ ông ta có một quá khứ đẹp hơn hiện tại…

Comments are closed.